Những bông hoa hồng trắng
Cài lên mái tóc mẹ buông dài vệt sáng thời gian
Nhờ hoa gởi chút hương vào nắng
Và vương dáng mẹ gầy mỗi độ xuân sang.
Mười tám mùa xuân, mười tám năm tròn trỉnh
Con hiện diện trên cuộc đời, trong bàn tay mẹ nâng niu
Lá sẽ ngừng rơi, chồi non không bừng tỉnh!
Khi lòng mẹ một ngày vơi bớt thương yêu.
Đôi mắt mẹ cho con lòng yêu thương cuộc sống
Bàn tay mẹ hao mòn dạy con biết hy sinh
Lời mẹ truyền cho con niềm đam mê cháy bỏng
Trái tim mẹ nồng nàn cho con những niễm tin.
Nhịp sóng đời cứ vỗ mãi lênh đênh
Con đã ra biển khơi và biết thế nào là sóng dữ
Những khi biển thanh bình, con trở về chốn cũ
Nơi có mẹ vỗ về - chốn mãi bình yên.
...
Sóng vẫn dội vào bờ lớp lớp
Thời gian bạc tình có thương xót ai đâu
Mỗi khi trở trời, mẹ đau lưng thấp khớp
Con lại quặn lòng thắt chặt niềm đau.
Xuân lại đến, rực rỡ sắc mai vàng đào đỏ
Con lại ngắm nhìn sắc hồng trắng tinh khôi
Nhớ về khoảng lặng xa xôi nào đó
Có mẹ hiền, và chỉ mẹ mà thôi...
HỒ DŨNG
Thay Lời Muốn Nói (Tháng 1/2011 - Hương vị quê nhà).
Bài thơ dành cho những bạn vẫn còn mẹ trên đời để yêu thương, và cả những bạn không may đã mất mẹ mãi mãi trên cuộc đời...
Cài lên mái tóc mẹ buông dài vệt sáng thời gian
Nhờ hoa gởi chút hương vào nắng
Và vương dáng mẹ gầy mỗi độ xuân sang.
Mười tám mùa xuân, mười tám năm tròn trỉnh
Con hiện diện trên cuộc đời, trong bàn tay mẹ nâng niu
Lá sẽ ngừng rơi, chồi non không bừng tỉnh!
Khi lòng mẹ một ngày vơi bớt thương yêu.
Đôi mắt mẹ cho con lòng yêu thương cuộc sống
Bàn tay mẹ hao mòn dạy con biết hy sinh
Lời mẹ truyền cho con niềm đam mê cháy bỏng
Trái tim mẹ nồng nàn cho con những niễm tin.
Nhịp sóng đời cứ vỗ mãi lênh đênh
Con đã ra biển khơi và biết thế nào là sóng dữ
Những khi biển thanh bình, con trở về chốn cũ
Nơi có mẹ vỗ về - chốn mãi bình yên.
...
Sóng vẫn dội vào bờ lớp lớp
Thời gian bạc tình có thương xót ai đâu
Mỗi khi trở trời, mẹ đau lưng thấp khớp
Con lại quặn lòng thắt chặt niềm đau.
Xuân lại đến, rực rỡ sắc mai vàng đào đỏ
Con lại ngắm nhìn sắc hồng trắng tinh khôi
Nhớ về khoảng lặng xa xôi nào đó
Có mẹ hiền, và chỉ mẹ mà thôi...
HỒ DŨNG
Thay Lời Muốn Nói (Tháng 1/2011 - Hương vị quê nhà).
Bài thơ dành cho những bạn vẫn còn mẹ trên đời để yêu thương, và cả những bạn không may đã mất mẹ mãi mãi trên cuộc đời...